Tuổi thơ JFK và áp lực phải sống theo 'tiêu chuẩn nhà Kennedy'

Joseph Kennedy Jr., Kathleen Kennedy, Rosemary Kennedy và John F. Kennedy ở Cohasset.Nguồn: bostonmagazine.

Vào thời điểm đến Choate, Joe Jr. đã tự khẳng định mình là “một trong những nhân vật kiệt xuất của trường mà các học sinh khác sẽ phải suy tôn”.

Rose đã thông báo cho thầy George St. John, hiệu trưởng của trường, rằng Jack không phải là Joe Jr. - không giống như Joe Jr., Jack không dễ dàng thích nghi với việc học tập hoặc môi trường xã hội. Lưu ý đến nỗi lo lắng của họ, thầy hiệu trưởng đã nói chuyện với Joe: “Jack ngồi ở bàn gần tôi trong phòng ăn, tôi quan sát em ấy ba lần một ngày, và em ấy vẫn ổn”.

Nhưng thành công của Joe Jr. trong thể thao và học tập đã gây ảnh hưởng đến Jack. Là một cậu thiếu niên mười bốn tuổi cao, gầy gò, được các bạn cùng lớp gọi là Mặt Chuột vì khuôn mặt gầy rộc, Jack không thể đạt được thành tích cao trong thể thao dù rất muốn.

Khi anh trai của cậu giành được Cúp Harvard đáng mong đợi của trường khi tốt nghiệp vào năm 1933, một giải thưởng dành cho sinh viên đạt thành tích tốt nhất trong cả học tập và thể thao, điều đó khiến Jack cảm giác rằng mình không bao giờ có thể khiến cha mẹ hài lòng như anh trai. Jack nói với cậu bạn thân LeMoyne Billings rằng cậu tin mình thông minh không kém gì anh trai, và thậm chí có thể sẽ là một vận động viên giỏi, nhưng cậu không mấy tin tưởng rằng gia đình sẽ nhìn nhận cậu có thể vượt qua được Joe Jr.

Ngoài việc cảm thấy bị che lấp quá nhiều dưới cái bóng của anh trai mình, Jack còn vật lộn với hàng loạt kì vọng cao khác thường của cha mẹ, áp lực phải sống theo “tiêu chuẩn nhà Kennedy” để không chỉ nổi bật trong đám đông, mà còn phải là người xuất sắc trong số những người giỏi nhất.

Thông điệp hiển nhiên, đặc biệt từ cha của cậu, rằng “không bao giờ được phép đứng thứ hai”, khiến những đứa trẻ nhà Kennedy, đặc biệt là các con trai, được yêu cầu phải đạt được thành tích tốt nhất trong thể thao, học tập và cả vị thế xã hội.

Bài học Jack đã rút ra là đặc quyền đem tới những lợi thế và sự thoải mái, nhưng nó cũng có những đòi hỏi và hạn chế. Như một người viết tiểu sử của gia đình Kennedy đã nói: “Joe nhấn mạnh với các con tầm quan trọng của việc chiến thắng bằng mọi giá và niềm vui của người về nhất. Vì đối với ông, những người hùng không phải là nhà thơ hay nghệ sĩ, mà là những người biết hành động. Ông coi việc các con mình cũng muốn vươn tới sự thành công là điều hiển nhiên…”.

Joe Jr., với thể chất khỏe mạnh, tính khí giống như cha, và tâm thế sẵn sàng đi theo sự dẫn dắt của cha, là niềm tự hào của Joe. Bất chấp điều này và bất chấp việc Jack thể hiện sự phản kháng với cha, cậu biết chắc chắn rằng cha mình sẽ làm bất cứ điều gì cho cả hai anh em, và người cha mạnh mẽ ấy được thôi thúc bởi một mong muốn mãnh liệt là đảm bảo một tương lai tốt đẹp cho các con của mình. Với tất cả tình yêu và sự quan tâm mà ông dành cho cậu con trai thứ hai của mình, Joe phẫn nộ với nhiều vấn đề y tế ảnh hưởng đến cuộc sống lúc thiếu thời của Jack.

Tính cách điển hình của Jack là luôn nhìn ra những điều tốt nhất ở cha mình… “Tất cả chúng ta đều có cha mà,” Jack nhẹ nhàng nói với một người bạn khi cậu ta phàn nàn về cha mẹ của mình. Jack tự ý thức về các vấn đề thể chất và sức khỏe của mình và tập luyện chăm chỉ để vượt qua chúng.

Một người bạn nói, “Jack không thích nhắc đến cơ thể gầy gò của mình, cũng như những bệnh tật trong người… cậu ấy thấy xấu hổ về chúng, và coi đó là dấu hiệu của sự yếu đuối mà cậu ấy sẽ không bao giờ thừa nhận.” Khi người bạn này trách mắng Jack vì đã quá quan tâm đến việc cải thiện ngoại hình của mình, Jack đã trả lời: “Chà,… không chỉ là tớ muốn có vẻ ngoài như thế, mà tớ muốn cả cảm giác mà nó mang tới cho mình nữa. Nó mang lại cho tớ sự tự tin, nó làm cho tớ cảm thấy khỏe mạnh. Nó khiến tớ cảm thấy mạnh mẽ, khỏe mạnh, hấp dẫn”.

Trong giới hạn được phân định rõ ràng, Jack nổi dậy chống lại trường học và, một cách gián tiếp, chống lại sự kiểm soát của cha mẹ tại Choate. Kết quả học tập của cậu ở trường tiếp tục không đồng đều - mạnh về tiếng Anh và lịch sử, những môn Jack yêu thích, và chỉ học ở mức trung bình các môn ngôn ngữ khác. Cậu đạt điểm thấp trong môn tiếng Latinh và tiếng Pháp nên phải tham gia khóa học mùa hè năm 1932, vào cuối năm thứ nhất của mình. Rose tất nhiên có quan tâm đến sức khỏe của Jack trong những năm cậu học ở Choate.

Nhưng “điều khiến chúng tôi quan ngại nhiều hơn là sự thiếu siêng năng của Jack trong học tập các môn mà thằng bé không thích. Choate có một bộ quy tắc, truyền thống và kì vọng mà các học sinh phải đáp ứng. Joe Jr. không gặp khó khăn khi học tập trong hệ thống này, nó phù hợp với tính cách của thằng bé. Nhưng Jack thì thấy không phù hợp. Thằng bé làm những gì mình muốn, hơn là những gì nhà trường mong muốn”.

Robert Dallek / Tân Việt Books - NXB Dân trí